Tập 1 - "Y học hiện đại có cái gì đấy thiếu"
- Bông Sen Yêu Thương

- Aug 13, 2024
- 6 min read
Updated: Aug 28
MỘT CÁCH NHÌN MỚI VỀ CHỮA LÀNH VÀ TIẾN BỘ CỦA LOÀI NGƯỜI
Trong bối cảnh hiện đại với những thành tựu của y học, tưởng như loài người đã làm chủ được hầu hết các loại bệnh tật. Từ những ca đại phẫu, vi phẫu, ghép tạng, laser, đến các kỹ thuật cấy ghép tế bào gốc, công nghệ di truyền… không ít người tưởng rằng, nền y học hiện đại đang ở đỉnh cao của lịch sử nhân loại.
1. Những giới hạn của y học hiện đại từ góc nhìn “phi vật chất”
Tuy nhiên, có một sự thật ít ai muốn đối diện: Càng hiện đại, càng đầy đủ thiết bị, thì số người mắc bệnh nan y xuất hiện ngày càng nhiều, và không ít trong đó không rõ nguyên nhân.
Đó chính là điều mà một nhân vật đặc biệt – được nhiều người yêu kính gọi là Thầy trăn trở ! Trong loạt chương trình “Yêu Thương Chữa Lành” do kênh YouTube Bông Sen Yêu Thương thực hiện, với tâm nguyện mang lại một góc nhìn mới cho nhân loại về chữa bệnh và đời sống có trách nhiệm, có ý nghĩa gì trong việc chữa lành các căn bệnh, thậm chí là “tứ chứng nan y”.
Phương pháp chữa trị nói trên không dùng thuốc, không cầu cúng, không tiếp xúc và đặc biệt là không tốn chi phí thăm khám, chẩn đoán, thuốc men...
Ngoài việc chữa lành các căn bệnh, mục đích tối hậu của phương pháp này là người được chữa khỏi đều phải trải qua một quá trình “chuyển tâm”, bằng sự thay đổi lối sống, nhận thức, cảm xúc và hệ giá trị cá nhân theo hướng biết “tránh dữ, làm lành”. Trong chia sẻ tri thức, Thầy khẳng định rằng phương pháp này “không phủ nhận thành tựu, nhưng y học hiện đại có gì đó thiếu”.
Ví dụ, một bệnh nhi bị xơ hoá củ trong não, đã trải qua điều trị bằng các loại thuốc, bệnh nhân giảm tầng suất động kinh, nhưng di chứng từ các loại thuốc lại gây tổn thương nghiêm trọng cho tim, thận và hệ tiêu hóa.
Phương pháp của Thầy – tập trung loại bỏ tác nhân phi vật chất gây tổn thương – đã giúp em hồi phục mà không để lại tác dụng phụ. Kết quả này đặt ra một câu hỏi then chốt: “Nếu chữa khỏi bệnh thần kinh nhưng làm hỏng gan, tim, thận thì liệu có nên tiếp tục chữa theo cách đó không ?”.
Thầy chia sẻ, bản chất một số bệnh lý – đặc biệt là các bệnh nan y như ung thư, động kinh, tâm thần, tự kỷ… không đơn thuần đến từ nguyên nhân vật lý hay sinh học, mà còn do sự xâm nhập của các yếu tố phi vật chất (tạm hiểu là gánh nặng oán hận, năng lượng tiêu cực, trường lực xấu hoặc tồn dư nghiệp lực…). Do vậy, chỉ tập trung vào điều trị triệu chứng bằng thuốc hay phẫu thuật mà không “triệt bỏ tận gốc” nguyên nhân, bệnh có thể tái phát hoặc “lây nhiễm” sang cơ quan khác.
“Cách chữa bệnh ung thư hiện nay là hóa trị, xạ trị – tấn công luôn cả tế bào lành, làm tổn thương tại chỗ. Trong khi cách chữa của chúng ta không ảnh hưởng tế bào lành mà còn hồi sinh lại được”, Thầy nhận định.. Từ đó, đặt ra một câu hỏi lớn: Phải chăng ta đang chữa bệnh theo kiểu “đánh đổi”, và cái giá phải trả cho việc chữa một bộ phận là sự hủy hoại các bộ phận khác trong cơ thể?
2/ Chữa tận gốc là phải thấy được nguyên nhân thật sự.
Điểm đặc biệt trong phương pháp Thầy đang thực hiện, chính là việc tiếp cận nguyên nhân từ tầng sâu hơn – đó là những tác nhân phi vật chất. Theo Thầy, bệnh không chỉ đến từ vi khuẩn, virus từ bên trong và ngoài trái đất, mà còn đến từ các dạng năng lượng xấu, các tác nhân phi vật chất đến từ những oán nghiệp, những thứ này không thể đo đếm bằng máy móc hiện đại, y học đàn sử dụng.
“ Các tác nhân gây ra tổn thương cho con người nằm ở các bộ phận nào, thì gây ra tổn thương ở đấy, và cách xử lý là chúng ta sử dụng sức mạnh của mình đưa tác nhân ra khỏi cơ thể sống của con người và cân bằng, hồi sinh cho họ, thì bệnh sẽ khỏi”.
Phương pháp này không đụng chạm, không dùng thuốc, không cầu cúng, và quan trọng nhất là: không gây tác dụng phụ. Đây là điều mà y học hiện đại vẫn đang loay hoay tìm lời giải. Theo Thầy, phương pháp chữa lành không dùng thuốc men mà dựa vào “khả năng nhìn thấy” các tác nhân gây bệnh ở cấp độ năng lượng, từ đó dùng sức mạnh – được rèn luyện hoặc khai mở – để loại bỏ chúng.
Thầy nhấn mạnh rằng việc “nhìn thấy bệnh” là điều kiện tiên quyết để chữa bệnh đúng hướng. Nhưng “nhìn thấy” ở đây không phải là soi chiếu bằng máy móc, mà là thị kiến nội tại, sự kết nối với tầng sâu vô hình mà chỉ những người có khả năng mới tiếp cận được. Trong lịch sử, và cả hiện nay, từng có những trường hợp chữa lành bệnh thông qua điện, đền, cầu cúng, nhưng đó là biểu hiện của việc hoạt động ở tầng năng lượng thấp và có thể gây hại nếu vượt quá giới hạn kiểm soát.
“Họ có chữa bệnh bằng cách phi vật chất đi nữa thì là trong trạng thái không phải bản thân họ làm mà là họ ‘nhờ’ tha lực bên ngoài, như thế là không đúng.”
3/ Phương pháp chữa bệnh không dùng thuốc – khác với niềm tin mong cầu bị động.
Cách chữa bệnh theo phương pháp“chuyển tâm”, đòi hỏi người bệnh chủ động thay đổi bản thân, hiểu rõ cơ chế gây bệnh, làm lành vết thương từ gốc rễ – cả về tâm lý lẫn năng lượng.
Y học hiện đại đạt được những thành tựu quan trọng, nhưng nó có giới hạn. Những trang thiết bị nội soi, laser, công nghệ chẩn đoán hình ảnh… đôi khi không thể tiếp cận được nguyên nhân sâu xa của bệnh tật. Điều này càng đúng với các bệnh mạn tính, tâm thần, rối loạn hành vi… “Chúng ta chữa được, không phải vì có phép mầu, mà vì ta đi ào cội nguồn vấn đề, thay vì dừng ở triệu chứng”- Thầy chia sẻ.
4 / Hướng tới một nền y học khai mở – nhân bản – toàn diện
Sự thay đổi không chỉ ở cách chữa bệnh, mà ở nhận thức sâu sắc về cấu trúc con người và vũ trụ, từ đó thay đổi cách hiểu về bệnh, nguyên nhân bệnh và con đường hồi phục.
Thông điệp của phương pháp chữa bệnh, mà chúng tôi muốn gửi đến mọi người là:
– Y học hiện đại còn thiếu.
– Cần kết hợp cả vật chất và phi vật chất, cả khoa học lẫn năng lượng nội tại trong điều trị.
– Con người có thể tiến hóa đến khả năng tự chữa lành nếu được khai mở đúng cách.
– Không nên lệ thuộc vào các tha lực mơ hồ, không rõ bản chất.
– Đã đến lúc định nghĩa lại “chữa bệnh” theo hướng toàn diện và nhân văn hơn.
Có những điều mà khoa học chưa chạm tới được – thế giới của năng lượng, của tần số rung động, của ý thức và của sự kết nối giữa người với người, giữa con người với vũ trụ.
Trong kỷ nguyên mà vật chất đã lên ngôi quá lâu, con người đang đánh mất dần năng lực nội tại và khả năng lắng nghe cơ thể mình. Những gì Thầy nói không phải để mọi người sùng bái, mà là để suy ngẫm, trải nghiệm và dám thay đổi. Chính tinh thần trải nghiệm, không thần bí, không mù quáng, không thương mại hóa là điểm sáng khiến phương pháp chữa lành này cần được ghi nhận như một đóng góp quý giá cho tiến trình tiến hóa nhân loại.


Comments